Hạnh phúc có khi không phải tìm kiếm đâu xa xôi, mà đôi khi hạnh phúc ngay ở cạnh bạn mà bạn không biết đó nhé! Trong gia đình đôi khi hạnh phúc khi ta có cha có mẹ, có nụ cười trong những bữa cơm, trong những lúc gia đình cùng làm chung một công việc gì đó vui vẻ là bạn cảm thấy hạnh phúc. Trong công việc, bạn bè, cũng có niềm hạnh phúc nếu ta biết tìm kiếm và tận hưởng…
Trong cuộc đời, chúng ta có thể đến rất nhiều nơi, gặp gỡ rất nhiều người đáng quý, thế nhưng chỉ có một chốn bình yên để quay về, đó là gia đình. Gia đình là nơi hạnh phúc và bình yên nhất trong cuộc đời mỗi người, dẫu có gặp phải thất bại, đắng cay, cho dù tất cả mọi thứ có quay lưng lại thì gia đình sẽ mãi luôn là ngọn thái sơn vững chắc phía sau che chở, bảo vệ. Tình cảm gia đình là ngọn nguồn của mọi thứ tình cảm đáng quý trong cuộc sống này, chúng ta lớn lên trong vòng tay yêu thương của gia đình. Chính tình yêu thương chân thành, ấm áp của gia đình đã gieo vào mảnh đất tâm hồn của chúng ta những ngọn lửa của yêu thương. Khi có tình yêu thương, chúng ta sẽ dễ dàng đồng cảm, sẻ chia với người khác, từ đó hình thành nên những mối quan hệ đẹp như: tình bạn, tình yêu, tình đồng nghiệp,...Tình cảm gia đình không chỉ nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành về thể chất mà còn nâng đỡ chúng ta về tinh thần, tình cảm gia đình giúp chúng ta có thêm động lực, niềm tin để thực hiện những ước mơ, hoài bão của cuộc đời. Sự thiêng liêng, cao quý của tình cảm gia đình là điều không ai có thể phủ nhận được.
Bản thân tôi được may mắn sinh ra trong một gia đình đầy tình yêu thương và hạnh phúc. Mỗi thành viên trong gia đình có những công việc khác nhau nhưng tất cả đều đóng góp vào sự ấm cúng của ngôi nhà. Tôi, một cô gái trẻ đã từ bỏ cuộc sống quê nhà để vào Sài Gòn học tập và làm việc, từ đó cuộc sống của bản thân tôi nói riêng, gia đình tôi nói chung có những thay đổi rất lớn. Ba tôi và anh trai tôi đều làm nghề tài xế lái xe đường xa, công việc này thường xuyên phải xa nhà và di chuyển đến tỉnh thành xa để kiếm sống. Công việc của ba và anh trai không chỉ đòi hỏi sự kiên nhẫn và kỹ năng lái xe tốt mà còn yêu cầu họ phải có khả năng tự quản lý thời gian và sức khoẻ. Những chuyến đi xa thường kéo dài nhiều ngày, thậm chí cả tuần và trong khoảng thời gian đó họ phải học cách sống xa nhà. Đó là những lúc mà gia đình chúng tôi cảm thấy nhớ nhau nhất. Mỗi khi tôi nhìn thấy sự hi sinh và nỗ lực của ba và anh trai thì tôi như có thêm nguồn động lực lớn để cố gắng nhiều hơn nữa trong cuộc sống này. Và không thể không nhắc đến mẹ, mẹ tôi làm một công việc đơn giản nhưng không hề giản đơn đó là công việc nội trợ. Một người phụ nữ hiền lành và chăm chỉ nhất mà tôi từng biết, đối với tôi, mẹ làm việc không có ngày nghỉ. Tuy mẹ chỉ làm công tác nội trợ nhưng mẹ là hậu phương vững chắc của gia đình tôi, mẹ luôn biết cách phân chia công việc, luôn tạo không khí vui vẻ, hài hoà và là người kết nối các thành viên trong gia đình trở nên gần gũi và thương yêu nhau hơn. Tôi, là con gái út của gia đình, đã quyết định rời quê nhà để vào Sài Gòn học tập và làm việc. Đó là một quyết định khó khăn nhưng cũng là một cơ hội để tôi học hỏi và phát triển bản thân. Cuộc sống ở Sài Gòn mang lại cho tôi nhiều thử thách và cơ hội mới, nhưng cũng khiến tôi nhớ nhà hơn bao giờ hết. Nhưng được sự quan tâm, động viên của những người thân trong gia đình và những người đồng nghiệp tuyệt vời đã giúp tôi mạnh mẽ, trưởng thành hơn trong những tháng ngày xa nhà. Ba mẹ tôi đã dành tất cả những gì họ có để cho tôi một cuộc sống trọn vẹn như bây giờ. Tôi còn nhớ cái ngày tôi chuẩn bị vào Sài Gòn để đi học, ba mẹ tôi đã rơi những giọt nước mắt đầy lo lắng và dặn dò tôi “Con hãy cố gắng, sống tốt và giữ gìn sức khoẻ, ba mẹ luôn tin tưởng và ủng hộ con”. Những ngày tháng xa nhà ấy, ba mẹ luôn gọi điện thoại hỏi thăm tôi mỗi ngày. Đặc biệt, những lúc tôi gặp khó khăn ba mẹ là người lắng nghe, chia sẻ và đưa ra những lời khuyên chân thành nhất. Ba mẹ không bao giờ đòi hỏi tôi phải kiếm thật nhiều tiền, mà chỉ mong tôi được bình an và hạnh phúc. Bởi vậy, hành trình trưởng thành của tôi là có ba mẹ bên cạnh đồng hành. Đôi lúc tôi cảm thấy chạnh lòng vì mỗi năm chỉ được về thăm nhà một lần vào dịp Tết nên mỗi khoảnh khắc ở nhà tất cả đều là sự hạnh phúc. Hạnh phúc nhất là cái ngày cả gia đình tổ chức tiệc, mọi người xum họp và trò chuyện cùng nhau. Mỗi lần tôi về, ba mẹ thường hay mua và làm những món đồ ăn mà tôi thích, lúc ấy tôi cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc vô cùng.
Gia đình tôi là một hình mẫu về sự đoàn kết và sự hi sinh, mỗi thành viên trong gia đình đều đóng góp một phần của mình để mang lại hạnh phúc và sự ấm áp cho ngôi nhà chung của chúng tôi. Dù cho có những khoảng cách về địa lý và công việc nhưng tình yêu thương và sự quan tâm của chúng tôi vẫn mãi mãi không thay đổi.
Chính vì vậy, tôi rất tâm đắc câu nói này của J. H. Pame: “Dù nơi đó có tàn phá đi nữa, không nơi nào có thể so sánh với gia đình”. Và Eripides: “Chỉ có gia đình, con người mới tìm được nơi nương thân chống lại những tai ương của số phận”. Đúng vậy, gia đình là món quà tuyệt vời nhất mà Thượng đế ban tặng.
Dù trong hoàn cảnh nào, dù nghèo hay khổ nhưng có ba mẹ, có những người thân yêu ở cạnh sẻ chia đó là sự may mắn và hạnh phúc vô bờ bến. Vậy nên, những ai có gia đình đầy đủ phải biết trân trọng và yêu thương. So với những đứa trẻ không cha mẹ, sống trong trại trẻ mồ côi làm sao các em có thể cảm nhận được tình yêu thương chân thành từ ba mẹ. Các em lớn lên trong những trại cô nhi, may mắn thì được một gia đình hảo tâm nuôi nấng nhưng mãi mãi cũng không bao giờ có thể so sánh với hơi ấm của người thân thật sự. Nhìn đôi mắt trong trẻo của các em, tận sâu đáy mắt vẫn luôn khát khao được nằm trong vòng tay mẹ thật sự rất xót xa. Khi lớn lên, các em cũng phải chịu nhiều thiệt thòi so với các bạn khi bị trêu chọc là trẻ mồ côi, không được dạy dỗ đàng hoàng. Ngay cả những con người thành công, giàu có về tiền bạc, vững vàng trên thương trường đều chia sẻ họ có được những điều ấy là nhờ người vợ, người mẹ luôn đứng phía sau giúp đỡ, là những đứa con luôn sẵn sàng an ủi, động viên họ. Hay cả những con người bình thường nhất cũng mãi mãi khát khao một mái ấm gia đình, nơi có thể vỗ về họ tránh đi những cơn giông bão của cuộc đời.
Tuy nhiên, trong cuộc sống của chúng ta hiện nay vẫn tồn tại những người con bất hiếu, có thái độ hỗn hào, không đúng mực với cha mẹ, đòi hỏi những cái ngoài khả năng của cha mẹ và cũng có những người làm cha, làm mẹ sẵn sàng bỏ rơi con cái. Những con người tàn nhẫn, những hành động vô cảm này cần được lên án để hướng đến một xã hội tốt đẹp, văn minh bởi mỗi người là một phần của tập thể và gia đình là tế bào của xã hội.
Và cuối cùng, Nhân ngày gia đình Việt Nam 28/6 tôi muốn nhắn nhủ toàn bộ người dân Việt Nam nói chung và tất cả cán bộ, nhân viên Trường Cao đẳng Đại Việt Sài Gòn nói riêng, mỗi người hãy hướng về gia đình, quan tâm đến gia đình nhiều hơn và giành tình cảm yêu thương nhất cho mẹ cha, cho tổ ấm của mình. Hãy luôn nâng niu, gìn giữ, trân trọng tình cảm của những người yêu thương nhất của mình khi ta còn có thể nhé!